Hoa nắng
Tổng lượt xem: 1,516 | Tổng bình luận: 10
Tất cả bài viết (18) | Kết bạn | About me | RSS
Buông tay, có nghĩa là...
Được viết bởi: Hoa nắng | 14/09/2011
Khoảng trời chiều nhẹ nhàng không tắt nắng, từng giọt Thu rơi rụng trước sân nhà. Buông tay, có nghĩa là, lòng còn nhớ nhưng bắt mình đừng nhắc. Chợt giật nảy mình khi bất chợt nghe tên…
Buông tay, có nghĩa là, những giấc mơ đi qua, ngày lặng lẽ, đêm âm thầm, giọt nước mắt chực rơi trong chiều vô vọng... Buông tay ư, bởi vẫn là em đa đoan và se sắc, nhớ đến nao lòng từng khoảnh khắc vu vơ. Chưa bao giờ gần nhau, khoảng cách thực vẫn luôn là sự thật, chỉ mỗi em cứ dỗ ngọt chính mình. Viển vông quá, có những giấc mơ mãi chỉ là cổ tích. Biết thế rồi sao em cứ để mình lạc mãi vào cõi mơ?
Buông tay, có nghĩa là, em về lại với những mùa Thu cũ, nơi chẳng có anh dỗ giấc ngủ êm đềm. Không còn những cuộc điện thoại đường dài thủ thỉ suốt đêm, và những dòng tin yêu thương chẳng còn chảy tràn bao nỗi nhớ.
Buông tay rồi, cả niềm ước ao một thuở, em giấu vào trong mỗi tiếng thở dài…
Buông tay, có nghĩa là, cơ duyên đã không tạo nên định mệnh, ta bước vào đời nhau, chỉ đơn giản là một bước ngoặc khó gọi tên. Là anh bước vào đời em hay em bước vào đời anh, điều đó sẽ chẳng còn là tranh cãi.
(Hình minh họa từ internet)
Buông tay rồi, mai này ai còn được nhắc nhớ bỡi ai… Khi mùa Thu đi qua, lá vàng sẽ thay bằng màu xanh xuân sắc, tháng Ba rồi cũng lại về, ai sẽ thay người mang hơi ấm cho em?
Buông tay rồi, mỗi tháng Tư, Năm, biển vẫy gọi, em sẽ chẳng dám về vì sợ nỗi nhớ ai cháy bỏng. Tháng Sáu lưa thưa, mưa Ngâu tháng Bảy, như Ngưu Lang – Chức Nữ dại khờ, bị trời đày chia cắt mãi trăm năm…
Rồi ngày xa xăm, tháng cũng xa xăm, Hà Nội – Sài Gòn vẫn ngược dòng hai miền xa – nhớ, người đợi chờ, kẻ thơ thẩn đơn côi. Vẫn biết rằng bình thường thôi, khi buông tay vốn là quy luật muôn đời cũng như yêu và ghét, sao em cứ tiếc làm gì một thời hoa mộng bên anh?
Buông tay, có nghĩa là, sẽ chẳng có phép màu nào đến cả, như em là em và anh vốn là anh. Chỉ là yêu thương qua mùa vụng dại, sự gắn kết nào cho những hứa hẹn chênh vênh?