CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI DIỄN ĐÀN LỚP KINH TẾ NÔNG NGHIỆP B - K55KTNNB
CÁC BẠN HÃY ĐĂNG KÝ ĐỂ TRỞ THÀNH THÀNH VIÊN CỦA DIỄN ĐÀN
XIN CÁM ƠN! CHÚC CÁC BẠN CO 1 NĂM HỌC ĐẠT KẾT QUẢ TỐT!
CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI DIỄN ĐÀN LỚP KINH TẾ NÔNG NGHIỆP B - K55KTNNB
CÁC BẠN HÃY ĐĂNG KÝ ĐỂ TRỞ THÀNH THÀNH VIÊN CỦA DIỄN ĐÀN
XIN CÁM ƠN! CHÚC CÁC BẠN CO 1 NĂM HỌC ĐẠT KẾT QUẢ TỐT!
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[�] Counter Strike Half Life 1.5 Full Thu Nov 08, 2012 10:18 am
[�] 1 vai mau ao nay :P Sun Mar 18, 2012 8:45 am
[�] Thông báo web đóng cửa Tue Mar 13, 2012 7:13 pm
[�] Danh sách Thành Viên Lớp năm thư 2 Thu Mar 08, 2012 7:56 pm
[�] TRUNG QUỐC XIN LỖI VIỆT NAM RỒI NÀY CÁC BẠN ƠI ! Sat Feb 25, 2012 3:37 am
[�] ẢNH MỚI NÈ!! Fri Feb 24, 2012 6:49 pm
[�] Chú thỏ tốt ruột Mon Feb 06, 2012 8:42 pm
[�] Bạn có thích làm "chuyện ấy" không? Na thì rất thích đấy =)) Thu Dec 15, 2011 1:40 pm
[�] CÁC BẠN THỬ CÁI NÀO !!! Sat Dec 10, 2011 10:59 am
[�] ĐÓNG GÓP LIÊN HỆ Sat Dec 10, 2011 10:22 am
[�] Người sống với người như thế nào? Sat Dec 10, 2011 10:19 am
[�] 10 Điều Tâm Niệm Sat Dec 10, 2011 10:18 am
[�] Cho Lòng Dũng Cảm Và Tình Yêu Cuộc Sống Sat Dec 10, 2011 10:16 am
[�] ĐỪng BAo Giờ Quên ! Sat Dec 10, 2011 10:14 am
[�] NGƯỜI CHA CÂM Sat Dec 10, 2011 10:09 am
Diễn-đàn Lớp Kinh Tế Nông Nghiệp 55b

BẢNG THÔNG TIN
Dang Ky Thanh Vien


Share | 
 

 giọt sương!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
chuonggio_132

chuonggio_132

Tổng số bài gửi : 549
Join date : 31/08/2011
Age : 31
Đến từ : việt trì-phú thọ

giọt sương! Empty
Bài gửiTiêu đề: giọt sương!   giọt sương! EmptySat Oct 01, 2011 6:57 pm


Tuấn muốn gọi Thụy Anh là "sư tỉ" vì nó tưởng như thế khoảng cách giữa nó và Thụy Anh sẽ gần hơn. Bạn bè nhìn vào, cũng chỉ buồn cười vì một trò xưng hô lạc mốt, chứ không để ý rằng nó kém Thụy Anh một tuổi. Nhưng Thụy Anh bĩu môi chê: "Nghe cải lương lắm". Nên nó đành ép lòng gọi Thụy Anh là "chị" và xưng "em". Thỉnh thoảng, Thụy Anh gọi nó một cách âu yếm là "nhóc con", nghe thật xa xôi.

Thụy Anh rủ "Đi chơi với bọn chị!" Bạn Thụy Anh là một thằng con trai mặt đầy mụn và một đứa con gái tóc dài đeo kính, vẻ tinh quái... Thụy Anh giới thiệu : "Đây là Tuấn, em Thụy Anh". Đứa con gái liếc xéo một cái cười cười: "Thụy Anh mà cũng chơi với bọn nhóc nhóc này à?" Nó vời không thấy Thụy Anh trừng mắt với bạn, ngoảnh mặt đi cười đau khổ. Hóa ra ai cũng nhớ rằng nó kém tuổi Thụy Anh, dù chỉ là một tuổi. Bốn đứa phóng xe về thị xã chơi. Cái thị xã nhỏ, u ám dưới màn mưa đều đều rả rích. Xe cộ đi lại chen chúc, còi kêu loe toe trên con đường chật chội. Vài thằng bé chạy lăng xăng trên bãi đất hoang xanh cỏ, hò hét ầm ĩ cũng không làm không khí vui lên được. Nó không dám nói câu gì, sợ hai đứa kia thừ dịp trêu chọc, cứ lầm lì trên suốt đường đi. Cả bọn chui vào một quqán nước, hơi thất vọng vì vượt bao nhiêu đường đất xuống đây chỉ để ăn vài cái bánh rán cứng quèo, uống thứ nước dừa lờ lợ và ngắm những ngôi nhà lụp xụp, rêu lún phún. Nó nhắm mắt, mơ màng nghe tiếng cưa gỗ đều đều nhàm chán ở xưởng mộc gần đó lẫn với tiếng Thụy Anh trêu bạn trong vắt : "Cặp nào đi trong mưa thế này thì bền lắm". Tiếng đứa con gái léo nhéo ngượng nghịu, thằng mặt mụn lôi tên nó để phản công. Rồi lại tiếng Thụy Anh cười : "Tuấn còn trẻ ấy mà !". Nó với cái mũ của Thụy Anh úp vào mặt, lơ mơ cảnh Thụy Anh gọi nó trìu mến "Anh Tuấn!". Rồi lại nghĩ đến lúc nó đáp lại, cũng trìu mến như thế : "Em Thụy Anh !". Chợt ai đạp vai nó phũ phàng : "Dậy, đi về thôi nào!" Nó choàng dậy, nghĩ mình vớ vẩn thật, nằm mơ giữa ban ngày. Và lại ngơ ngẩn tự hỏi, bao giờ thực hiện được giấc mơ đấy? Đường về lép nhép bùn, ẩm ướt. Ngồi phía sau, Thụy Anh hát se sẽ "hà nội mùa này vắng những cơn mưa. Cái rét đầu đông..." Rồi chợt lẩm bẩm : "Hôm nay mà có cả Kiên thì vui..." Thằng mặt mụn và đứa con gái bấm nhau cười khoái chí. Nó không dám hỏi, dọc đường về cứ mãi băn khoăn. Kiên là ai? Và sao Thụy Anh lại hát buồn đến thế?

Bố nó rẽ qua nhà nhắn thằng bé hàng xóm gọi nó ra quán nước đầu phố. Nó đi, bỏ lại đằng sau cái nhìn câm lặng đầy oán trách của mẹ. Hai bố con ngồi lặng lẽ thật lâu. Rồi hết chuyện để nói, nó lúng búng kẻ về Thụy Anh, giấu biến chuyện tuổi tác. Bố nó gật gù, "Thế cũng tốt. Dù sao thì con cũng lớn rồi..." Nó thấy thoải mái, bắt đầu huênh hoang : "Thụy Anh học khá lắm... Thụy Anh rất có duyên..." Để kết thúc câu chuyện, bố nó đứng lên, xòe tay ra một tập tiền. Nó chạm vào, tái nhợt đi vì giận dữ. Tại sao không phải là một thứ gì khác? Tại sao bố vẫn coi nó là trẻ con? Tại sao mọi người đều giống nhau ở cách nhìn như thế? Nhưng nén được, nó cầm lấy tiền, cười dúm dó : "Cám ơn bố!"

Nó đến nhà Thụy Anh chơi, lạ lẫm nhìn căn phòng nhỏ treo đầy tranh và những cái khánh Chùa Hương. Bố mẹ Thụy Anh khen : "Cháu Tuấn trông xinh như con gái ấy nhỉ?" làm nó ngượng đỏ mặt. Thụy Anh ở bếp chui ra, lem nhem, rạng rỡ, khoe :"Nó là em cưng của con đấy!" Mọi người cùng cười, ồn ào, vui vẻ. Nó mê say giữa một thế giới mới mẻ, khác lạ, ấm áp, chợt nhói lòng khi nhớ đến ngôi nhà đồ sộ mình đang sống. Vật vờ những bóng người uể oải đi lại. Thụy Anh bảo : "Thôi, đi uống cà phê. Để chị chỉ cho quán này, hay lắm!". Nó chở Thụy Anh bằng xe đạp, đi qua những con đường lúp xúp vòm cây. Quán nhỏ, vắng teo, giàn lá xanh biếc trên đầu, nhạc êm đềm. Thụy Anh líu ríu kể về một ngày sôi động của mình : "Hôm nay, chị dậy từ lúc 4h sáng". Nó nghiêng đầu, chợt hỏi :" Có lúc nào chị buồn không?" Thụy Anh nhướng mày, bảo : "Có chứ!" Rồi chợt chùng xuống, mắt nhìn ra ngoài trời đang mưa to, thở dài. Nó nghĩ, à, có biết buồn, nhưng chắc không phải nỗi buồn giống nó. Nó lại cần mẫn đạp xe chở Thụy Anh về. Thụy Anh lùng nhùng trong cái áo mua vàng, ngồi phía sau thò hai cái chân đi guốc nhụa xanh đỏ sang hai bên, trông trẻ con và xinh xẻo vô cùng. Thụy Anh hát : " Hà Nội mùa này ắng những cơn mưa..." Nó lầu bầu : "Đang mưa đây này!" Rồi chợt im, lơ mơ nghĩ lại "Cặp nào đi trong mưa..." và cười tủm tỉm một mình.

Sinh nhật Thụy Anh, nó đến với một tập thơ Hoàng Cầm. Bạn bè Thụy Anh ngồi chật kín, nhìn nó tò mò, soi mói. Thằng mặt mụn quay ra, tỏ vè thạo đời, chú thích : "Thằng nhóc này kém mình một tuổi, học ở TP". Thụy Anh đẹp kiêu kỳ trong bộ váy đỏ rực, tíu tít cười nói. Một thằng con trai bước vào, cả bọn quay ra, xì xào : " Thằng Kiên, trường H.K". Nó thầy nghèn nghẹn, đứng lên, cố thu hut sự chú ý của Thụy Anh về phía mình : "Em về đây. Em có cái hẹn với bạn gái". Thụy Anh nhìn vào mắt nó một thoáng, ngỡ ngàng cười : "Đợi chị một chút!" rồi quay ra, dúi cho nó nắm kẹo : "Thôi về nhé, nhóc con!" Nó loạng choạng dắt xe ra, văng vẳng tiếng Thụy Anh đối đáp với ai đó đằng sau : "Nó còn trẻ con ấy mà!"

Nó trở về cái thế giới u ám trong màn mưa xám, lặng người nhìn vào đôi mắt mẹ dửng dưng, mệt mỏi. Và nó nhìn về một nơi xa hơn, một thế giới đầy ắp tiếng cười và ánh sáng của Thụy Anh, chợt nhận ra rằng Thụy Anh và nó quá khác nhau. Trong cái thế giới Thụy Anh đang sống, không có chỗ cho nó. Nó dựa mình vào cánh cửa, kín đáo đo chiều cao của mình bằng một vạch phấn trắng. Nó đã cao lớn rồi nhưng điều ấy cũng không làm nổi một tiếng gõ cửa vào thế giới của người lớn.


Vẫn là mùa mưa, trời xám xịt, nặng nề. Nó mím môi, viết vào tấm thiếp lụa vẽ những mái phố Hà Nội nghiêng nghiêng và hàng cây bàng trụi lá "Để chị luôn nhớ Hà Nội và em". Chợt nhận ra mọi chuyện chỉ là đám sương mù xa xăm, huyền hoặc. Thụy Anh sẽ đi xa. Có những giấc mơ vỡ ra trong nó. Còn vệt phấn ngày nào thì đã phai đi, lờ mờ trên cửa. Đôi khi nó nhớ lời bố dặn : "Con trai thì không thể khóc", đành để những giọt nước mắt chảy ngược vào trong. Vì bố, vì mẹt, vì Thụy Anh và vì những ước mơ không bao giờ thành hiện thực. Đóa hồng nhung từ năm ngoái, không đến được tay người nhận, héo quắt queo trong chiếc hộp con. Chậm rãi, nó mở ngăn tủ lấy ra tập giấy viết thư màu xanh, chọn một tờ và nắn nót những chữ đầu tiên "Thụy Anh thân yêu..."

Nó ngồi đợi Thụy Anh ở cái quán vắng khách ngày xưa, tán lá già trên đầu xanh long lanh nước. Nhạc pop khật khừ. Thụy Anh đến, má đỏ hồng, nhí nhảnh như một con bé con : "Chào nhóc!" "Chào chị!" rồi thôi. Cả hai đứa bỗng dưng ngồi im lặng, lòng bấn loạn. Nó cúi đầu, nghĩ đến những kỉ niệm lướt thướt chảy qua kẽ tay, không thể nào níu giữ và giấc mơ ngày cũ, úa như chiếc lá già rụng giữa cơn mưa, rơi xuống sân không tiếng động. Những câu hỏi vô nghĩa trôi tuột đi giữa thời gian : "Bao giờ chị đi?" "Ngày mai!" "Bao giờ chị về?" "Khoảng bốn năm năm nữa" "Bao giờ... chị quên em?" "Không bao giờ đâu nhóc!". Nó cười nhạt, cay đắng nghĩ đến nó của năm năm nữa, sẽ thế nào, sẽ ra sao? Rồi luống cuống đưa cho Thụy Anh tấm thiếp, định nói gì đó, nhưng cứ ngập ngừng mãi. Chợt có tiếng còi xe tin tin bên đường, Thụy Anh ngóng cổ sang, vội đứng dậy : "Thôi, chị phải về đây. Ở lại vui vẻ nhé!" Nó lập cập xô ghế đứng dậy, tuyệt vọng : " Đã nói được gì đâu". Thụy Anh tránh nhìn nó, đặt lên bàn một lá thư, dặn dò : " Đọc rồi về nhà đi, kẻo lại ốm" rồi chạy vụt sang đường. Thằng mặt mụn chở đứa con gái đeo kính nháy mắt với nó đầy châm chọc. Thụy Anh ngồi sau xe thằng con trai tên Kiên, yểu điệu, vẫy tay chào vui vẻ, rồi cả hội phóng xe vụt đi. Nó thả người xuống cái ghế mây cũ, lẩm bẩm "Cặp nào đi trong mưa..." Lá thư của Thụy Anh màu hồng thắm : "Tuấn à! Có chuyện này đáng lẽ phải nói với Tuấn từ lâu. Rằng tuy học trên một lớp, nhưng thực ra, Thụy Anh bằng tuổi Tuấn đấy". Nó buông rơi lá thư, vô cảm. Trên bàn, kẹp trong cuốn vở là những tờ thư màu xanh, dang dở : "Thụy Anh thân yêu..." và đóa hồng héo khô năm trước. Nó cứ ngồi mãi như thế, bàn tay thừa thãi gấp những tờ thư thành những con thuyền nhỏ. Những con thuyền màu hy vọng, màu ước mơ, bập bềnh trên rãnh nước mưa, chở tình yêu đến một nơi nào xa lắc.

Chiều xuống dần
Chiều xám
Mưa rả rích.

Có thằng bé con ngồi trong quán cà phê của người lớn chơi trò thả thuyền giấy theo dòng nước mưa. Thuyền thì mỏng manh mà ước mơ thì nặng trĩu.
Có một giọt mưa lọt qua vòm lá xanh, rơi vào tách cà phê, nguội ngắt. Những giọt mưa mang vị đắng của kỷ niệm xưa."
Về Đầu Trang Go down
chongvietcong92

chongvietcong92

Tổng số bài gửi : 207
Join date : 18/09/2011
Age : 31
Đến từ : huong son-ha tinh

giọt sương! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: giọt sương!   giọt sương! EmptySat Oct 01, 2011 9:07 pm

hix, đọc mệt quá bà ui
Về Đầu Trang Go down
chuonggio_132

chuonggio_132

Tổng số bài gửi : 549
Join date : 31/08/2011
Age : 31
Đến từ : việt trì-phú thọ

giọt sương! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: giọt sương!   giọt sương! EmptySat Oct 01, 2011 10:42 pm

HJ
t thấy đây là mootip câu chuyện tình yêu hoc trò
lãng mạn và đầy tiếc nuối!
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




giọt sương! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: giọt sương!   giọt sương! Empty

Về Đầu Trang Go down
 

giọt sương!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 

 Similar topics

-
» còn bạn, bạn đã có giọt nước mắt nào chưa?
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: TẬP THỂ KINH TẾ N2B ĐOÀN KẾT - VữNG MẠNH :: Tâm sự-

Liên Lạc - Lưu Trữ - Trở Lên Trên
Convert By VipKen.
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất